秋来凋尽青山色,我亦添头白。qiū lái diāo jìn qīng shān sè,wŏ yì tiān tóu bái。
独行踽踽已堪悲,况是天荆地棘欲何归。dú xíng jŭ jŭ yĭ kān bēi,kuàng shì tiān jīng dì jí yù hé guī。
闭门不作登高计,也揽茱萸涕;bì mén bù zuò dēng gāo jì,yĕ lăn zhū yú tì;
谁云壮士不生还,看取筑声椎影满人间。shuí yún zhuàng shì bù shēng huán,kàn qŭ [zhù,zhú] shēng [zhuī,chuí] yĭng măn rén jiān。